Chia sẻ kinh nghiệm du học Hàn Quốc “hot”

Hôm nay Công ty tư vấn du học Hàn Quốc – Thang Long OSC xin chia sẻ 1 bài viết của 1 bạn gái đi du học ở Hàn Quốc, bài viết khiến nhiều người đọc rơi nước mắt và thán phục nghị lực của bạn sinh viên này. Qua đây cũng để lại cho các bạn nhiều kinh nghiệm khi đi du học Hàn Quốc hay đi du học bất cứ nước nào khác

Bài viết này chia sẻ kinh nghiệm của chính bản thân mình bôn ba xứ Hàn 3 năm ( nghe như cái bang ), ngày ra đi mang theo đúng 500$ của mama rồi từ đó nhất định không xin tiền mẹ nữa ( có khi còn gửi về cho mẹ vài đồng ). Nói chung cũng khá đẫm mồ hôi và nước mắt. nghe thì thảm vậy thôi nhưng mà cũng có cái vui và được gọi là trải nghiệm tuổi trẻ. Mình muốn chia sẻ các công việc làm thêm đã từng trải qua, cách tìm việc, những câu chuyện đáng sợ và đáng nhớ nhất trong quãng đời 3 năm sinh viên của mình. khá dài nhưng các bạn thích đọc bài viết hơn là video nên mình vẫn ngồi cần mẫn gõ vậy

KIẾM TIỀN QUA NHÀ TRƯỜNG VÀ CÁC TỔ CHỨC VĂN HÓA SỰ KIỆN.

Sau này tìm hiểu dần cũng vỡ ra là có rất nhiều trường nhiều khoa thưởng tiền cho sinh viên nếu họ có điểm thành tích xuất sắc. nên mới sang trong 6 tháng đầu là chưa được đi làm ( có đi thì là đi làm chui bất hợp pháp nhá ) thì cố cày kéo cái điểm học trên lớp. mình nhớ hồi kì 1 mình được 250$ tiền thưởng thêm ( theo lời thầy là dành cho sinh viên có thành tích tốt) không biết mình có tốt thật không hay thầy quý thầy cho? Tóm lại có tiền em cứ nhận cái đã. Lúc đó nghèo bỏ xừ, chưa cần xem được nhận vì cái lý do gì.

Tiếp ở Hàn Quốc có rất nhiều chương trình cho sinh viên, đặc biệt là sinh viên quốc tế. chỉ cần tích cực tìm kiếm mày mò tý, rồi ngồi làm bản đăng ký tham dự kế hoạch nọ kia thì cũng được chọn. thế là vừa có tiền, rồi lại được đi du lịch miễn phí
1 số chương trình mình đã nhận tiền và đi rồi như là: fellowship ( 2 lần ) x 450.000w/lần, homestay 100.000w/ lần, tham dự cuộc thi Travel gì đó bla bla k nhớ tên thì được 1.400.000w với điều kiện phải đi du lịch tại Hàn Quốc cho hết tiền thì thôi, tham dự cái Semaul Undong gì gì ý thì được ng ta cấp tiền đi lại cho, đón tại Seoul rồi đưa lên một cái khu kiểu resort tách biệt có phòng ăn ngủ nghỉ, rồi ở đó 3 ngày thì phải , người ta dạy cách phát triển quốc gia, một lần khác làm tình nguyện cho International Festival thì được cho ăn ngủ nghỉ 2 ngày ở cái lều ( cắm trại qua đêm) , một lần đi World Economic Forum … không nhớ hết
Được cái ở Hàn Quốc chương trình gì tham gia xong người ta cũng cấp cho cái bằng chứng nhận, rất hoành tráng. Vừa ăn vừa chơi vừa có giấy chứng nhận

>> Kinh nghiệm thuê nhà trọ khi du học Hàn Quốc bạn cần biết

kinh nghiệm du học hàn quốc 2017

2- KINH DOANH MỸ PHẨM VÀ HÀNG XÁCH TAY (3 tháng đầu tiên )

Hồi đó mới qua thấy cái gì cũng hay, cũng đẹp long lanh, rồi thì giảm giá liên tục nên nổi máu kinh doanh. Toàn bán cho người nhà là chính nên lãi lờ chả được bao. Rồi không có kinh nghiệm quản lý tiền bạc, đi khuân đồ như cửu vạn, chuyển về Việt Nam  bán các kiểu, rồi cuối cùng tổng kết bị âm 500.000w ( 10 triệu ). Chả hiểu vì sao, nhưng bán cho người nhà, người quen với cả bạn của mẹ. thỉnh thoảng mẹ lại “ Đó là cô giáo chủ nhiệm của em gái con, cô giúp đỡ nó bao nhiêu, thôi tặng cô cái son con ạ, mấy trăm bạc lấy của cô làm gì?” tính mình cũng cả nể, vâng thế mẹ cứ đưa cô. Rồi thi thấy son giảm giá 50% nhập cả lố về bán dần, bán thì ít mà hàng xóm sang thăm con gái đi du học Hàn Quốc về chơi thì nhiều. thôi thì phát cho mỗi bác hàng xóm 1 cái son tô môi cho nó đẹp. KINH DOANH THẤT BẠI. mẹ bảo “ mày kinh doanh thế này thì bán cả váy đi con ạ”

3- DẠY GIA SƯ TIẾNG VIỆT CHO SINH VIÊN HÀN QUỐC

vâng đây là câu chuyện ly kỳ và bí hiểm nhất trong lịch sự cuộc đời 25 năm của mình. chắc đến già con cháu đầy đàn cũng không bao giờ quên. Chả là qua một bạn Hàn Quốc giới thiệu, thì có một bạn nam nhân Hàn muốn học Tiếng Việt và nhờ mình làm gia sư, bình thường giá dạy học tầm 300.000w (300$) / tháng nhưng mình nể tình sinh viên nên lấy rẻ 200$ thôi, mua sách về soạn giáo án các kiểu. xong đi dạy tuần đầu tiên bạn ý rất chăm chỉ học bài, tập đọc tập viết rất chi là ngoan, xong còn mua cà phê Starbucks cho cô giáo, quà cáp các kiểu . hết 1 tuần bạn chuyển khoản thêm 3 tháng lương liên tiếp cho mình với lời nhắn “ Bất cứ khi nào cô giáo cần giúp đỡ, cứ liên lạc với em, em mãi luôn ở bên cô”. Thôi thấy cái gì bât thường, từ hôm sau đi dạy không dám cười với trò nữa, cứ làm cái mặt nghiêm túc nhất có thể. Sau 1 tháng thì bạn ý tỏ tình kiểu cô đã nhận quà của em, cô đã uống cà phê của em, rồi thì cô phải là bạn gái của em. Bị mình từ chối thì bạn ý điên lên, đăng lên web trường rồi group chat sinh viên của trường là “ Hoài là một con cáo quyến rũ đàn ông?????? Tôi đã bị quyến rũ và bị ruồng bỏ” ôi đọc cái tin nhắn ở group xong thì chỉ có ngồi khóc ) nước mắt ngắn dài, được mấy bạn chủ tịch câu lạc bộ gọi lên an ủi rồi kick bạn nam kia ra khỏi nhóm. Xong từ hôm đó đến khoảng 2 tuần sau đó, ngày nào ông cũng nhắn tin khủng bố, đe dọa, rồi dọa giết, đủ kiểu. mình bị khủng hoảng tinh thần trầm trọng. Trường ban sinh viên quốc tế còn cử mấy bạn đi bảo vệ, đưa đón đi làm thêm, rồi họp lên họp xuống để xử lý khủng hoảng. mình bị nhắn tin rồi gọi điện khủng bố, lăng mạ, dọa nạt. các bạn quốc tế còn khuyên mình kiện bạn nam kia, còn mấy bạn Việt Nam thì khuyên đừng kiện. ông khùng lên ông cho một dao thì hết đường về quê mẹ. mình chuyển khoản lại tiền học ngay lập tức . về sau bạn ý còn lần ra chỗ mình làm thêm, lấy số điện thoại và gọi tới đó, bịa chuyện với ông bà chủ là mình đi làm bất hợp pháp ( mặc dù mình đi làm có giấy tờ cho phép đàng hoàng) và bắt họ phải đuổi việc mình. về sau điều tra số điện thoại ra thì là anh bạn người Hàn kia đã làm trò lố đó.
Ôi nghĩ lại mà hãi hùng luôn ý !!!!!

>> Bật mí ngay 12 trang web giúp tìm việc làm thêm tại Hàn Quốc hiệu quả

4- PHỤ BẾP + RỬA BÁT + CHẠY BÀN

Lần đầu tiên đi xin chạy bàn, tiếng Hàn một chữ bẻ đôi không biết ( vì khoa mình học bằng tiếng Anh)
Vẫn cứ liều đi xin việc, không làm thì đói. May sao lúc đó mình cũng được một anh khóa trên tăm tia, anh được cái danh làm ở văn phòng khoa quan hệ quốc tế . anh đồng ý đi xin việc cùng . Đến xin việc ở quán canh xương lợn hầm, được anh chàng đứng ra xin cho, hỏi giờ làm việc, lương, công việc cần làm. “Nếu có việc gì quan trọng hoặc điều gì xảy ra, cô cứ liên lạc đến số này, đây là số văn phòng khoa, nơi bạn Hoài đang học. Con phụ trách bên chương trình tìm việc làm thêm cho người nước ngoài”. Anh bịa như chuyện có thật, lúc đó đang nghèo đói, phải mò đi cày nên nghĩ ra đủ trò, chứ làm gì có chương trình nào là hỗ trợ tìm việc chạy bàn rửa bát bao giờ. Mới đầu tưởng là may mắn vì công việc khá nhàn, ngày đến hút bụi và lau toàn bộ nhà hàng (rộng phết ý ) sau đó chờ khách đến thì bưng đồ ra , nhận order cho khách, và thanh toán. Mình chụp ảnh cái menu cửa hàng lại rồi cứ thế vừa đi vừa nhẩm tên món ăn cho thuộc thì thôi, rồi tên các loại rượu bia ở quán, tiếp đó là ngồi viết ra mấy câu tiếng Hàn cơ bản nhất mà ở hàng ăn hay dùng kiểu “ Bạn muốn gọi món gì?”, “ Bạn hết từng này tiền từng kia tiền” rồi “ Chúc bạn ngon miệng” . Ở nhà thì thuộc làu làu rồi còn chơi trò đóng giả khách gọi món, rồi tự trả lời, tự độc thoai, cứ như kiểu bị hâm ý . bạn cùng phòng thì nhìn với cái ánh mắt khó hiểu, hay con bé bị tẩu hỏa rồi???

Trước khi đi làm mấy hôm , mình quyết định đầu tư tiền đến quán đó, làm khách ăn xem họ phục vụ thế nào mà còn bắt trước. Ra dáng phết. Xong lại ngồi lẩm bẩm học thuộc mấy câu giao tiếp tiếng Hàn trong nhà hàng. Đến hôm chính thức đi làm thì hân hoan lắm, ra sức lau chùi sạch bóng đến nỗi không còn hạt bụi nào ( vì nghe nói bà chủ này khó tính lắm ). Mà bả khó tính thiệt cơ. Rơi một hạt cơm ra sàn mà không dọn đi thì bà ý la lên la xuống . sau 1 tuần làm ở đó, thì tiếng lành đồn xa, thầy trưởng khoa biết tin và dẫn theo anh chàng kia ( anh đã giúp mình xin việc) và kèm theo cô thư ký văn phòng đến quán mình ăn. Thôi ngay từ lúc tiếng chuông gió ở cửa ra vào kêu lên, thấy bóng thầy thoang thoáng là em đã điềm tiên đoán có chuyện chẳng lành. Thầy cô đến ăn, rồi nói chuyện với chủ quán, dặn dò con bé là học sinh cưng của khoa, có gì sai sót thì bỏ quá cho nó. Thầy con đưa cả danh thiếp của thầy cho ông bà chủ và dặn dò kiểu ông bà bảo ban cho nó. ở Hàn thì đúng kiểu NHẤT THÂN, NHÌ QUEN đặc biệt họ rất phân biệt đẳng cấp vị trí trong xã hội, nên họ rất nể trọng những người làm giáo sư. Thôi ngay sau hôm đó đời con bé lên tiên, đi làm được mang sách vở đến học này, đến làm được ông bà chủ cho uống sinh tố cà chua, rồi thi xem ti vi thoải mái, được tận tình chỉ bảo này… khoảnh khắc huy hoàng không được là bao. Vì đó là quán thịt xương hầm, thường dành cho các dân nhậu, hoặc lái xe tải, họ ăn nói vô cùng bỗ bã và uống rượu như nước lọc. một hôm đang chạy bàn thì nghe tiếng rõ to BỦM BỦM BỦM. hóa ra là một ông khách ăn lắm vào rồi đánh rắm vô tổ chức ngay trong quán. Một lúc sau ông khác gọi mình ra bắt rót rượu rồi trêu ghẹo các kiểu, may quá bà chủ ra cứu kịp thời. mình sít thì khóc bù lu ở đó. Kìm nén lắm mới nuốt cục tức vào cổ. Một hôm khác thì có một đôi già vào ăn, uống rượu be bét xong hỏi mình nhà vệ sinh ở đâu? Quán của mình có nhà vệ sinh riêng và có chìa khóa, nếu khách muốn đi vệ sinh thì đưa chìa khóa cho khách. Mình thấy ông đó đứng lên, loạng choạng rồi đòi đi vệ sinh. 2 phút sau thấy bà đó đi vệ sinh theo. Con bé đang kiểu thắc mắc, nhà vệ sinh đang có người mà????? 15 phút sau thấy hai ông bà ý đi ra, mặt mũi phờ phạc, rồi ông kia còn chưa kịp kéo khóa quần. thôi thì cũng ngầm đoán chắc cái bệ xí nhà vệ sinh cũng lung lay sắp phải thay rồi. Khiếp nghe như phim mà thị phi ứ chịu được. mình đỏ hết cả mặt lúc tính tiền cho ông bà đó, chả nhẽ lại hỏi “ sao ông bà đi vệ sinh lâu thế? Giải quyết hết chưa? “ rồi dạy họ đáp lại là “ phê quá !!!” thầm nghĩ trong đầu là bệnh đến thế là cùng. Chốn đầy rẫy hiểm nguy đó mình cũng không làm được lâu, sang tuần thứ ba bà chủ thông báo cho nghỉ. Lí do quán vắng khách. Chắc bà ý thấy mình thánh thiện quá mà cứ phải nhìn những cảnh trần tục nên thương chăng ? BỊ ĐUỔI VIỆC SAU ĐÚNG 3 TUẦN => lại THẤT BẠI và THẤT NGHIỆP

Thật nghiệp được 2 tuần, nghĩ ra đủ các trò để tìm việc ( còn tiếp )

Sau hai tuần thất nghiệp , lân la quen được nhóm các chị gái “Cô dâu Việt lấy chồng Hàn Quốc” rồi được các chị thương hướng dẫn cho cách tìm việc. Đủ các loại nghề mà mình nếu ở Việt Nam thì sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng nổi là mình sẽ và dám làm cái nghề này: rửa xe ô tô, đóng hộp mỹ phẩm, rồi thì sản xuất đồ nhựa, rồi hái lê, hái hạt dẻ, làm công nhân ca đêm… v.v.. các chị ý gợi ý cho đủ các nghề rồi còn đưa mình đến nhà xưởng xin việc. các nhà xưởng thì rõ là xa trung tâm, heo hút , ôi nhìn đã thấy sợ chứ chưa nói là đi làm. Kiểu nghĩ trong đầu “ có phải đây là đường tắt sang Trung Quốc không , có khi nào mình bị bán đi không, mùa hè nắng nóng như này thì làm cái nghề gì , bán RÂM à ??” ôi không được ,nguy hiểm quá. Thế là thôi xin các chị cái lòng tốt, em xin chân thành cám ơn, rồi ôm cặp chuồn. chắc các chị không bán mình đâu, cùng lắm là bán cho mấy ông Hàn góa vợ thôi. Tự nhủ trấn an nhưng mà vẫn sợ. Về được đến nhà thì cầu trời khấn phật đã phù hộ cho con thoát được kiếp nạn. lại lang thang thơ thẩn mất cả tuần trời, mất ăn mất ngủ. Cuối cùng mình cũng tìm được một quán nhận người làm ( lương còn thấp hơn lương cơ bản lúc đó) nhưng thôi đã nghèo thì không đòi xôi gấc, mình đến xin việc một mình và giấu nhẹm đi không cho giáo sư hay những người không thân thiết biết chỗ làm, vì áp lực sợ lại bị đuổi việc vì có giáo sư bảo lãnh thì khốn khổ lắm. Lần này mình quyết tâm, khổ mấy cũng cắn răng chịu. Thì thôi xin đi làm vào đúng một quán mà bà chủ phải gọi là tú bà, bà sở hữu quán thịt ở tầng 1 và quán hát ở tầng hầm. Khổ nỗi cái quán hát đấy không dành cho sinh viên mà dành cho các ông bà tầm 45 – 60 tuổi có nhu cầu giải khuây. Chả hiểu sao cái số mình nó hẩm hiu thế, trong khi các bạn cùng sang thì toàn tìm được chỗ làm ngon, ông bà chủ vừa trẻ vừa vui tính. Mình thì cứ như là phim hình sự điều tra tội phạm ý. Bà tú bà đó bắt mình vừa chạy bàn vừa phụ bếp, hết khách thì xuống dọn quán hát và lau nền nhà, rồi trông quán hát cho bà ý. Thực mỗi lần mình nghĩ đến cái bà tú bà đó, mình chỉ muốn đốt quán. Hôm nào đông khách thì mình chạy hộc bơ, chạy bàn rồi chạy vào bếp phụ nấu đồ , rồi lại bê ra cho khách , khách ăn xong thì lại dọn vào. Muốn xỉu luôn ý. Hôm nào không có khách thì bà ý không cho ngôi không đâu, bà ý bắt mình đi cọ nhà vệ sinh, rồi lau toàn bộ sàn nhà, cửa kính, rồi dọn cái đống bìa cát tông bà ý để từ cái đời tám hoánh nào ý, ròi bọ bò lổm cổm. Mình hồi đó còn tự trấn an bản thân KHÔNG ĐƯỢC TỪ BỎ, KHÔNG ĐƯỢC BỎ CUỘC, HÃY NGHĨ MÌNH ĐANG LÀ SIÊU NHÂN THÁM HIỂM VŨ TRỤ, MỘT HÀNH TINH MỚI CÓ RẤT NHIỀU NHẶNG, VÀ CHỦ HÀNH TINH ĐÓ LÀ MỘT MỤ YÊU QUÁI. Nghĩ lại hồi đó cũng điên thật, không mở mồm ra nói được câu nào ( vì có biết tiếng đâu mà nói ). Cắn răng mà chịu, không biết tiếng cũng hay, bà ý chửi cho mà chả hiểu gì, bà ý chửi bà ý nghe thôi. Chắc nhiều lúc bà ý cũng điên tiết lắm, vì bảo mình đưa cho cái nắp vung mà mình không thể hiểu nổi bà ý tả cái nắp vung là cái gì, rồi bảo mình đi lau sàn nhà, mình chả hiểu bà ý phải cầm cả cái dẻ lau dí xuống đất.

ĐÓ LÀ LÝ DO MÌNH KHUYÊN CÁC BẠN MÀ MUỐN QUA HÀN THÌ NÊN HỌC QUA VÀI LỚP GIAO TIẾP CƠ BẢN ĐI đỡ bị khinh như mình, nhưng vì mình làm với lương thấp quá, lại chăm chỉ, không cãi bả, lại hay đi sớm về khuya mà không đòi thêm lương nên cũng trụ lại được hơn 1 năm ở đó. Trong thời gian đó được một bà phụ bếp thương như con, thỉnh thoảng thái thịt cho khách lại dúi cho một miếng, ăn lại còn phải tránh cái bà tú bà kia, ăn vụng mà , khổ ơi là khổ. Rồi thì thái hành tây cả chậu to đùng nước mắt nước mũi cứ tuôn ra tùm lum tung tóe. Nghĩ lại cũng thấy phục bản thân một thời cam chịu.

Cám ơn bạn Hoài

Đọc xong bài viết này chắc hẳn nhiều bạn sẽ sợ phải đi du học Hàn Quốc, nhiều bạn lại thấy cảm phục bạn gái trong câu chuyện này. Đúng là có làm thì mới có ăn, có vất vả gian nan mới biết đồng tiền do chính mình làm ra quý giá nhường nào…và sau khi buôn ba ở xứ Hàn chắc không ít bạn khi về Việt nam người thân không nhận ra vì quá trưởng thành..biết làm mọi việc mà không ngại khó, không như khi còn ở Việt nam cũng không là gì so với việc lăn lộn xứ người kiếm từng đồng để học tập. Đây là những kinh nghiệm du hoc han quoc dành cho những ai dự định đi du học, các bạn hãy chuẩn bị hành trang thật tốt đặc biệt là học tiếng Hàn tốt vào nhé để khi sang đó học tập và xin việc làm thuận tiện hơn

FB: Hoài Thanh

Kỳ tuyển sinh du học Hàn Quốc năm 2017 với chi phí đi du học Hàn quốc trọn gói chỉ 150 triệu chỉ dành cho 50 bạn đăng ký đầu tiên.  Bạn nào thực sự muốn đi du học vì tương lại sau này và không ngại khó thì hãy nhanh tay đăng ký học tiếng Hàn Quốc tại trung tâm để kịp cho đợt làm hồ sơ kỳ tháng 9 và tháng 12 . HỌC TIẾNG CÀNG SỚM CÀNG TỐT CHO CHÍNH BẠN

Tư vấn miễn phí: 0981 052 583 – 0981 057 683 – 0966 430 186

CÔNG TY CỔ PHẦN ĐẦU TƯ & HỢP TÁC QUỐC TẾ THĂNG LONG
SĐT: (04) 668 667 70
Địa chỉ: Tòa nhà Hội liên hiệp phụ nữ – số 7 Tôn Thất Thuyết – Cầu Giấy -HN

 

© 2017 NAMCHAUIMS. Thiết kế Website bởi THANGLONG OSC.